Cảm xúc - thơ Huyền QuangKhi ngắm nhìn những đường dây mềm mại vắt qua
Trích tập thơ "Thợ điện vào xuân" - Đà Nẵng 2011
Em bỗng thấy mình không còn vô cảm!
Bởi nắng rát mùa hè
Hay mùa đông lạnh cóng.
Thời gian trôi nhanh...
Để đường dây anh,
Đi giữa cuộc đời.
Em vẫn say giọng nói câu cười.
Bầy trẻ nhỏ nô đùa trước cửa
Em vẫn vui cười mùa xuân vừa hé mở,
Đón đường dây anh
Chạy vào
trang giáo án đời em.
Hoa xuân khoe sắc thắm bên thềm
Bầy trẻ nhỏ nối đuôi nhau vào lớp
Em và anh, hai đường dây hòa hợp
Cho sắc xuân chảy mãi không ngừng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét